VĂN ÁN
Đại tỷ bỏ trốn trước ngày thành thân.
Phụ thân lo sợ bất an, đích thân đến phủ Từ Hạc Thư tạ tội.
Từ Hạc Thư nâng chén trà, mặt lạnh như sương: “Hôn ước không phế, tiểu nữ của đại nhân đến thay cũng được.”
Thế là, ta thay tỷ tỷ bước lên kiệu hoa, bái đường cùng Từ Hạc Thư.
Đêm tân hôn, nam tử vốn thanh lãnh tự kiềm kia như biến thành người khác.
Mắt chàng chỉ nhìn ta, nhưng miệng lại gọi tên đại tỷ.
Về sau, đại tỷ hối hận, đứng trong mưa suốt đêm, chỉ để cầu xin Từ Hạc Thư gặp nàng một lần.
Từ Hạc Thư không ra gặp, nhưng cũng đứng lặng suốt một đêm dài.