Từ đầu đến cuối, anh không chấp nhận quy tắc ngầm, không đánh mất giới hạn của mình, cũng chưa từng từ bỏ ước mơ.
Tình cảm của tôi dành cho anh, bắt đầu từ ngoại hình, say mê vì tài năng, và cuối cùng là chìm đắm trong phẩm chất của anh.
Trong những năm tháng khó khăn, tinh thần kiên cường của anh, ý chí không ngừng gượng dậy sau mỗi lần vấp ngã khiến tôi ngày càng thích anh, thậm chí là yêu anh.
Chúng tôi đồng điệu, cùng nhau khám phá thiên nhiên, cùng nhau trò chuyện về cuộc sống.
Cùng nhau phấn đấu, cùng nhau đau buồn, cùng nhau bật cười.
Chúng tôi quý mến nhau, rồi yêu nhau, đến bên nhau, chuyện đó diễn ra vô cùng tự nhiên.
Vào khoảnh khắc ấy, tôi cuối cùng cũng hiểu rằng hạt giống rơi xuống vào ngày tôi gặp Phí Liệt, chính là tình yêu.
Giờ đây, nó đã nở rộ—lộng lẫy và tỏa hương ngào ngạt.
Có lẽ vì quá rực rỡ, đóa hoa ấy được bao phủ bởi một tầng ánh sáng, mờ ảo không rõ ràng.
Nhưng sự trở lại của Phí Liệt trên đỉnh cao sự nghiệp cũng mang đến thử thách mới cho mối quan hệ của chúng tôi.
Nếu anh vẫn mãi là một người vô danh, thì dù chúng tôi công khai ở bên nhau cũng chẳng vấn đề gì.
Nhưng anh đã bật lên, sự nghiệp thăng tiến không ngừng.
Không ai ngờ rằng anh giành được danh hiệu Ảnh đế nhanh đến vậy.
Các nhà đầu tư, các mối quan hệ quyền lực ùn ùn kéo đến.
Anh có thể đi xa hơn, trèo cao hơn.
Lúc này, một người bạn gái ngoài ngành không có bất kỳ hậu thuẫn nào như tôi trở thành gánh nặng.
Tôi chủ động đề nghị chia tay, nhưng Phí Liệt không đồng ý.
Khoảng thời gian đó, cả hai chúng tôi đều đau khổ.
Không ai muốn từ bỏ tình cảm này, nhưng thực tế phũ phàng khiến chúng tôi không còn thích hợp ở bên nhau.
Lớp hào quang bao phủ tình yêu dần tan biến, để lộ diện mạo thật sự của nó.
Nó là hoa sơn trà.
Thuần khiết, xinh đẹp, thơm ngát, nhưng lại mang theo vị đắng nhàn nhạt.
6
Đúng lúc sắp chia tay, tôi phát hiện mình mang thai.
“Xin em, hãy giữ lại đứa bé này.”
Phí Liệt quỳ trước mặt tôi, cầu xin, “Doanh Doanh, anh xin em.”
Anh lấy ra một chiếc nhẫn kim cương lấp lánh, cầu hôn tôi:
“Lấy anh nhé.”
Anh nói, dù tạm thời không thể cho tôi một danh phận hợp pháp, nhưng anh thề cả đời này chỉ có mình tôi.
Lời nói của anh chân thành đến mức khiến người khác rung động.
Phải biết rằng, thời điểm ấy anh vừa chuyển từ thần tượng sang diễn viên thực lực, địa vị còn chưa vững vàng.
Chỉ riêng tin đồn có bạn gái thôi đã có thể phá hủy sự nghiệp của anh, chứ đừng nói đến chuyện có con.
Vậy mà anh lại quỳ xuống cầu xin tôi giữ lại đứa bé.
Tôi tin rằng anh yêu tôi đến chết đi sống lại.
Mà tôi cũng yêu anh, vì vậy cuối cùng tôi gật đầu đồng ý.
“Thật tuyệt! Doanh Doanh, chúng ta sắp có con rồi!”
Anh ôm chặt tôi, quay vòng vòng trong sung sướng.
Anh cười.
Tôi cũng cười.
Niềm hạnh phúc khi ấy đơn thuần đến mức chỉ vì có con mà hai chúng tôi vui vẻ như hai kẻ ngốc.
Khi đó, tôi ngây thơ nghĩ: Cứ chờ thêm một thời gian nữa thôi.
Chờ anh ổn định sự nghiệp, tôi sẽ có thể đường hoàng đứng bên anh.
Nhưng vì không thể công khai, tôi chỉ có thể mang thai mà không danh không phận.
Lúc ấy, sự nghiệp của anh đang ở giai đoạn quyết định, anh yêu cầu tôi giấu kín cả với bố mẹ.
Khi bố mẹ biết tôi chưa kết hôn mà lại muốn sinh con, họ tức giận đến mức muốn từ mặt tôi.
Một chuỗi những trận cãi vã, nước mắt, giằng co đến cùng cực.
Nhưng tôi vẫn kiên quyết giữ lại đứa bé, dọn vào biệt thự của Phí Liệt, trở thành người tình trong bóng tối của anh.
Phí Liệt càng ngày càng bận rộn.
Sự nghiệp của anh càng lúc càng thành công, giải thưởng và danh vọng liên tiếp kéo đến, cái tên Phí Liệt vang danh khắp cả nước.
Tôi tự hào về anh, nhưng cũng đau đớn vô cùng.
Vì sự nghiệp của anh, tôi cắt đứt quan hệ với gia đình.
Vì sự nghiệp của anh, tôi sinh con mà không có anh bên cạnh. Đêm đó, anh chỉ kịp ghé qua một lát rồi lại vội vàng rời đi. Tôi phải giả vờ không sao cả, nói rằng: “Anh cứ đi đi, em ổn mà.”
Vì sự nghiệp của anh, tôi dựng lên câu chuyện “Ba của con ở châu Phi chụp ảnh động vật”, không dám để con biết chú Phí chính là ba ruột.
Vì sự nghiệp của anh, tôi từ bỏ ước mơ, âm thầm nuôi con, làm người phụ nữ trong bóng tối của anh.
Mỗi lần, anh đều nói:
“Doanh Doanh, hãy chờ thêm một chút nữa. Chờ thêm một thời gian nữa thôi, anh nhất định sẽ chính thức cưới em, giới thiệu em với cả nước.”
Tôi cứ chờ, cứ đợi.
Một năm.
Lại một năm nữa.
Con ra đời.
Con lớn lên.
Con đi học mẫu giáo.
Tôi mệt rồi.
5
Suốt một năm rưỡi ấy, Phí Liệt chưa bao giờ từ bỏ sự nghiệp.
Anh tích cực tìm kiếm cơ hội, gặp gỡ các nhà đầu tư, dù bị từ chối nhiều lần vẫn không nản chí.
Nhưng chỉ khi ở trước mặt tôi, anh mới khóc.
Khóc xong, ngày hôm sau lại tiếp tục gõ cửa từng người.
Bất cứ khi nào có thời gian, anh đều muốn tôi giúp anh luyện diễn xuất.
Tôi đọc thoại cùng anh, còn anh đứng bên thể hiện cảm xúc để tôi nhận xét.
Từ đầu đến cuối, anh không chấp nhận quy tắc ngầm, không đánh mất giới hạn của mình, cũng chưa từng từ bỏ ước mơ.
Tình cảm của tôi dành cho anh, bắt đầu từ ngoại hình, say mê vì tài năng, và cuối cùng là chìm đắm trong phẩm chất của anh.
Trong những năm tháng khó khăn, tinh thần kiên cường của anh, ý chí không ngừng gượng dậy sau mỗi lần vấp ngã khiến tôi ngày càng thích anh, thậm chí là yêu anh.
Chúng tôi đồng điệu, cùng nhau khám phá thiên nhiên, cùng nhau trò chuyện về cuộc sống.
Cùng nhau phấn đấu, cùng nhau đau buồn, cùng nhau bật cười.
Chúng tôi quý mến nhau, rồi yêu nhau, đến bên nhau, chuyện đó diễn ra vô cùng tự nhiên.
Vào khoảnh khắc ấy, tôi cuối cùng cũng hiểu rằng hạt giống rơi xuống vào ngày tôi gặp Phí Liệt, chính là tình yêu.
Giờ đây, nó đã nở rộ—lộng lẫy và tỏa hương ngào ngạt.
Có lẽ vì quá rực rỡ, đóa hoa ấy được bao phủ bởi một tầng ánh sáng, mờ ảo không rõ ràng.
Nhưng sự trở lại của Phí Liệt trên đỉnh cao sự nghiệp cũng mang đến thử thách mới cho mối quan hệ của chúng tôi.
Nếu anh vẫn mãi là một người vô danh, thì dù chúng tôi công khai ở bên nhau cũng chẳng vấn đề gì.
Nhưng anh đã bật lên, sự nghiệp thăng tiến không ngừng.
Không ai ngờ rằng anh giành được danh hiệu Ảnh đế nhanh đến vậy.
Các nhà đầu tư, các mối quan hệ quyền lực ùn ùn kéo đến.
Anh có thể đi xa hơn, trèo cao hơn.
Lúc này, một người bạn gái ngoài ngành không có bất kỳ hậu thuẫn nào như tôi trở thành gánh nặng.
Tôi chủ động đề nghị chia tay, nhưng Phí Liệt không đồng ý.
Khoảng thời gian đó, cả hai chúng tôi đều đau khổ.
Không ai muốn từ bỏ tình cảm này, nhưng thực tế phũ phàng khiến chúng tôi không còn thích hợp ở bên nhau.
Lớp hào quang bao phủ tình yêu dần tan biến, để lộ diện mạo thật sự của nó.
Nó là hoa sơn trà.
Thuần khiết, xinh đẹp, thơm ngát, nhưng lại mang theo vị đắng nhàn nhạt.
6
Đúng lúc sắp chia tay, tôi phát hiện mình mang thai.
“Xin em, hãy giữ lại đứa bé này.”
Phí Liệt quỳ trước mặt tôi, cầu xin, “Doanh Doanh, anh xin em.”
Anh lấy ra một chiếc nhẫn kim cương lấp lánh, cầu hôn tôi:
“Lấy anh nhé.”
Anh nói, dù tạm thời không thể cho tôi một danh phận hợp pháp, nhưng anh thề cả đời này chỉ có mình tôi.
Lời nói của anh chân thành đến mức khiến người khác rung động.
Phải biết rằng, thời điểm ấy anh vừa chuyển từ thần tượng sang diễn viên thực lực, địa vị còn chưa vững vàng.
Chỉ riêng tin đồn có bạn gái thôi đã có thể phá hủy sự nghiệp của anh, chứ đừng nói đến chuyện có con.
Vậy mà anh lại quỳ xuống cầu xin tôi giữ lại đứa bé.
Tôi tin rằng anh yêu tôi đến chết đi sống lại.
Mà tôi cũng yêu anh, vì vậy cuối cùng tôi gật đầu đồng ý.
“Thật tuyệt! Doanh Doanh, chúng ta sắp có con rồi!”
Anh ôm chặt tôi, quay vòng vòng trong sung sướng.
Anh cười.
Tôi cũng cười.
Niềm hạnh phúc khi ấy đơn thuần đến mức chỉ vì có con mà hai chúng tôi vui vẻ như hai kẻ ngốc.
Khi đó, tôi ngây thơ nghĩ: Cứ chờ thêm một thời gian nữa thôi.
Chờ anh ổn định sự nghiệp, tôi sẽ có thể đường hoàng đứng bên anh.
Nhưng vì không thể công khai, tôi chỉ có thể mang thai mà không danh không phận.
Lúc ấy, sự nghiệp của anh đang ở giai đoạn quyết định, anh yêu cầu tôi giấu kín cả với bố mẹ.
Khi bố mẹ biết tôi chưa kết hôn mà lại muốn sinh con, họ tức giận đến mức muốn từ mặt tôi.
Một chuỗi những trận cãi vã, nước mắt, giằng co đến cùng cực.
Nhưng tôi vẫn kiên quyết giữ lại đứa bé, dọn vào biệt thự của Phí Liệt, trở thành người tình trong bóng tối của anh.
Phí Liệt càng ngày càng bận rộn.
Sự nghiệp của anh càng lúc càng thành công, giải thưởng và danh vọng liên tiếp kéo đến, cái tên Phí Liệt vang danh khắp cả nước.
Tôi tự hào về anh, nhưng cũng đau đớn vô cùng.
Vì sự nghiệp của anh, tôi cắt đứt quan hệ với gia đình.
Vì sự nghiệp của anh, tôi sinh con mà không có anh bên cạnh. Đêm đó, anh chỉ kịp ghé qua một lát rồi lại vội vàng rời đi. Tôi phải giả vờ không sao cả, nói rằng: “Anh cứ đi đi, em ổn mà.”
Vì sự nghiệp của anh, tôi dựng lên câu chuyện “Ba của con ở châu Phi chụp ảnh động vật”, không dám để con biết chú Phí chính là ba ruột.
Vì sự nghiệp của anh, tôi từ bỏ ước mơ, âm thầm nuôi con, làm người phụ nữ trong bóng tối của anh.
Mỗi lần, anh đều nói:
“Doanh Doanh, hãy chờ thêm một chút nữa. Chờ thêm một thời gian nữa thôi, anh nhất định sẽ chính thức cưới em, giới thiệu em với cả nước.”