Tôi chỉ muốn quay người bỏ đi, nhưng cả hai nhà ba mẹ đều tha thiết khuyên nhủ tôi.
Nghĩ lại thì người như ngồi trên đống lửa đâu phải tôi, tôi dứt khoát kéo ghế ngồi xuống, thoải mái ăn uống.
Cố Diên vẫn như thường lệ bóc tôm cho tôi, tôi thậm chí không thèm ngẩng đầu, chỉ lạnh nhạt gạt mấy con tôm anh bóc sang một bên.
Chưa ăn xong, tôi đã tìm đại một cái cớ để rời khỏi phòng ăn, thà ngồi ngẩn người trong vườn còn hơn.
Không biết từ lúc nào, Cố Tích Tích xuất hiện trước mặt tôi.
Lần này không có Cố Diên ở cạnh, cô ta cũng không cần phải gọi tôi là thím nữa.
“Chị Thần Hi, em đến để xin lỗi.”
Cô ta quỳ rạp trước mặt tôi, nước mắt rưng rưng.
Dòng bình luận lại tràn ngập những lời thương cảm cho cô ta:
【Em bé đáng thương! Rõ ràng là chị đã cướp người trong lòng em ấy, không xứng đáng nhận lời xin lỗi đâu.】
【Nữ phụ đúng là độc ác, nữ chính đã cố gắng lắm rồi, chẳng lẽ không thể nhường nam chính cho cô ấy sao?】
【Đúng kiểu người giàu vô cảm, cái gì cũng có rồi mà còn đi tranh giành với người chẳng có gì cả.】
Tôi bực bội nói:
“Chị nhận lời xin lỗi của em rồi, được chưa? Giờ có thể đi chỗ khác không?”
Nhưng cô ta vẫn quỳ yên tại chỗ:
“Chị Thần Hi, nếu chị chia tay chú là vì ghen chuyện tối hôm đó, vậy em xin lỗi, xin chị tha thứ cho chú.
“Hôm đó chỉ là tình cờ gặp nhau thôi, chú cũng chỉ muốn bảo vệ em, là chị hiểu lầm rồi.
“Chị đừng nghi ngờ tụi em, em và chú thực sự không có gì cả.
“Chị làm vậy, chú sẽ rất đau lòng…”
Tôi đột ngột đứng bật dậy:
“Em còn chưa xong à?”
Tôi mở điện thoại rồi ném cho cô ta:
“Tối hôm đó là tình cờ hay cố ý, trong lòng em rõ nhất. Em muốn chị phải đưa ra bằng chứng vả mặt em à?
“Nếu thật lòng muốn chị và Cố Diên hạnh phúc, thì đã không giở ra nhiều chiêu trò như thế.”
Thấy trong điện thoại là bản ghi lịch đặt chỗ của quản lý hộp đêm gửi tôi, mặt cô ta lập tức trắng bệch.
“Cố Tích Tích, nếu chị đoán không nhầm thì em đến xin lỗi hôm nay không phải vì hối hận thật lòng, mà vì sợ nhà họ Cố cắt đứt quan hệ.”
Sắc mặt cô ta trở nên khó coi.
Quả nhiên tôi đoán đúng. Trong giới đã lan truyền tin rằng, vì đứa con gái nuôi quậy phá, nhà họ Lục quyết định hủy bỏ hôn sự với nhà họ Cố.
Bên nhà họ Cố tức giận tuyên bố sẽ đoạn tuyệt với Cố Tích Tích.
Giờ cô ta đến xin lỗi, chẳng qua là không nỡ từ bỏ tất cả những gì nhà họ Cố đã cho cô ta.
“Tôi sẽ không cưới Cố Diên. Em có thể về được rồi.
“Còn nhà họ Cố xử lý em ra sao, tôi không có quyền can thiệp.”
Thấy tôi thái độ cứng rắn, gương mặt vốn khúm núm của cô ta lập tức biến sắc, đầy căm hận:
“Nếu chị đã không muốn nhận lời xin lỗi… thì đắc tội rồi.”
Vừa nói xong, cô ta vừa bước từng bước đến bên hồ bơi.
Lúc tôi nhận ra cô ta định làm gì, thì “tõm” một tiếng, cô ta đã nhảy xuống rồi.
Nước hồ mùa đông lạnh đến thấu xương, Cố Tích Tích vùng vẫy trong nước, vừa dãy dụa vừa la hét cầu cứu.
Tôi đứng bên hồ lạnh lùng quan sát.
Người phụ nữ này khiến tôi phát bệnh khó chịu.
Là con nuôi của nhà giàu có, chẳng lẽ cô ta tưởng nhà tôi không có camera an ninh hay cứu hộ hồ bơi chắc?
9.
Tôi hét lên một tiếng gọi: “A Hùng!”, Một người đàn ông cơ bắp chạy vội ra từ phòng nhân viên.
Chưa đầy vài giây, Cố Tích Tích đã bị cứu lên.
Mọi người trong nhà đều ùa ra.
Cả đám người lo lắng nhìn tôi và cô ta, Cố Tích Tích là người đầu tiên khóc ầm lên:
“Chị Thần Hi giận em… nên… nên đẩy em xuống hồ… Mọi người đừng trách chị ấy…
“Chỉ cần chị ấy hết giận là được, em không sao đâu…”
Ba mẹ tôi nghi hoặc nhìn cô ta:
“Tích Tích, cháu chắc là chị Thần Hi đẩy cháu xuống à?”
Cô ta ra vẻ đáng thương, vừa gật đầu lại vừa lắc đầu, dáng vẻ khó xử khiến ai nhìn vào cũng tưởng cô ta là người bị hại.
Lúc này, dòng bình luận lần đầu tiên có sự phản ứng ngược:
【Không phải đâu, làm vậy có quá lố không? Mười truyện thì chín truyện có cảnh oan uổng kiểu này, mà còn dùng chiêu cũ rích, xem nổi gì nữa.】
【Người dũng cảm thì được yêu, nữ chính nhỏ bé nhà ta cũng chỉ là bị ép thôi mà…】
【Xin lỗi chứ tình yêu kiểu lừa đảo, gài bẫy thế này tôi không theo nổi nữa.】
Cố Diên cau mày, ánh mắt nhìn tôi rất phức tạp.
Có thất vọng, cũng có chút thở phào.
“Thần Hi, em muốn xả giận cũng không thể làm vậy. Lỡ như xảy ra chuyện gì thì sao?
“Chuyện này coi như bỏ qua được không? Tích Tích vì xin lỗi mà đã chịu đủ rồi, tha cho người ta một chút đi.”
Tch, lại thêm một kẻ ngu ngốc.
Tôi ngoắc tay bảo quản gia mở video camera ở hồ bơi.
Mặt Cố Tích Tích lập tức tái nhợt, run rẩy còn dữ dội hơn lúc mới được vớt lên.
Video rõ ràng chứng minh tôi vô tội.