Mặt Cố Diên trắng như tờ giấy, anh lắp bắp giải thích không thành lời:

“Anh không biết… anh thật sự không biết… anh tưởng… xin lỗi… Thần Hi, anh thật sự…”

“Cố Diên, anh tưởng em vì tức giận mà đẩy đứa cháu gái ngây thơ của anh xuống nước đúng không?”

Anh cúi đầu, đầy áy náy.

“Vừa rồi cô ta tự biên tự diễn cả một vở kịch. Nếu không có video làm bằng chứng, em thật sự không thể thanh minh.

“Giờ anh vẫn thấy cô ta ‘ngây thơ’ à?”

Anh buông thõng tay, ánh mắt nhìn Cố Tích Tích đã có chút trách móc.

“Không phải thế đâu, Thần Hi, anh chỉ là lo cho Tích Tích, nhất thời xúc động mới nói sai.

“Anh nhất định sẽ cưới em, còn mấy lời đồn đại trên mạng anh sẽ tìm người dẹp hết.

“Anh sẽ toàn tâm toàn ý với em, đừng giận nữa được không?”

Tôi phì cười:

“Cố Diên, anh thật khiến tôi buồn nôn.”

Khuôn mặt anh hiện rõ vẻ bối rối, nhưng vẫn không chịu buông tay.

Vừa siết chặt cánh tay tôi, vừa gằn giọng:

“Thần Hi, chúng ta đã đến nước này, cả thế giới đều biết sắp kết hôn, hai nhà cũng đang đợi cuộc liên hôn này.

“Bây giờ mà chia tay, chúng ta giải thích với thiên hạ thế nào? Em làm ơn hiểu chuyện một chút, đừng gây chuyện nữa.

“Anh trong lòng có cô ấy hay không, có quan trọng không? Cô ta chỉ là đứa trẻ anh nuôi bên cạnh thôi.

“Anh cưới em, em sẽ là cô chủ nhà họ Cố danh chính ngôn thuận.”

Tôi lặng lẽ nhìn vào mắt anh, đôi mắt thường ngày luôn dịu dàng như cún con, giờ lại lộ ra vẻ bực tức hiếm thấy.

“Cố Diên, giờ em đã hiểu rồi. Hóa ra, anh khăng khăng đòi cưới em… không phải vì yêu em thật lòng.”

Anh có vẻ mất kiên nhẫn:

“Sao lại không phải yêu chứ? Tình cảm bao nhiêu năm của chúng ta…”

“Cố Diên, dù có phải trả giá đắt đến đâu, em cũng muốn chia tay.”

10.

Cố Tích Tích ôm mặt khóc nức nở, liên tục xin lỗi Cố Diên.

Cha mẹ của Cố Diên tức giận đến mức bốc hỏa, tuyên bố cắt đứt quan hệ với Cố Tích Tích ngay tại chỗ.

“A Diên, nếu con nhất quyết nuôi cái con tiện nhân này, thì khỏi cần quay về nhà nữa!”

Cha Cố Diên nghiêm giọng buông lời cay nghiệt.

Tôi cứ nghĩ Cố Diên ít nhất sẽ vùng vẫy đôi chút, nhưng anh chỉ lặng lẽ gật đầu:

“Cứ làm theo lời ba mẹ đi.”

Rồi quay sang tôi:

“Thần Hi, em thật sự muốn hủy hoại tình cảm bao năm nay của chúng ta sao?”

Dòng bình luận lại xuất hiện.

【Không ngờ kết cục lại thành ra thế này.】

【Thật điên rồ!】

【Tự nhiên tôi lại thấy thích nữ phụ một chút… có phong thái của nữ chính thức tỉnh.】

【Lần đầu tiên biết nhà giàu còn có cả cứu hộ hồ bơi nữa, mở mang tầm mắt rồi.】

Tôi chẳng có hứng thú xem hai người họ dây dưa, xoay người lên lầu.

Đêm rồi, nên đi ngủ để dưỡng nhan thôi.

Ngày mai, mảnh đất phía Tây thành phố được đem đấu giá, tôi phải đại diện nhà họ Lục ký hợp đồng.

Chuyện chia tay Cố Diên, chuyện vặt ấy không được phép ảnh hưởng đến công việc của tôi.

11.

Tối hôm sau, sau khi tiệc mừng thắng thầu kết thúc, tôi tự lái xe về nhà.

Cố Diên vẫn còn đứng trước cổng biệt thự chờ tôi.

“Chuyện hôm qua, anh xin lỗi.”

Tôi dừng bước:

“Cố Diên, lần nào gặp em anh cũng chỉ biết nói ‘xin lỗi’ sao?”

Anh nhất thời nghẹn lời, chỉ biết lặng lẽ cúi đầu.

Một lúc sau, anh mới thở dài nói:

“Thần Hi, anh không hiểu tại sao chúng ta lại thành ra thế này.”

Tôi cười lạnh:

“Anh thật sự không hiểu sao?

“Cố Diên, nếu anh có tình cảm với Cố Tích Tích thì cứ nói thẳng, không cần tìm cớ quanh co với em.

“Em – Lục Thần Hi, là đại tiểu thư nhà họ Lục, không phải loại phụ nữ để anh tạm bợ.

“Nếu anh dám thẳng thắn thừa nhận mình yêu Cố Tích Tích, em còn có thể tôn trọng anh là một thằng đàn ông.”

Cố Diên mặt mày trắng bệch, sững người tại chỗ.

Tôi không muốn tốn thêm thời gian với anh nữa:

“Anh muốn cái này, muốn cái kia, đã bao giờ hỏi ý em chưa?”

Sau khi tôi chính thức công bố chia tay với Cố Diên, tôi dốc toàn lực giúp ba điều hành việc kinh doanh của nhà họ Lục.

Sự nghiệp thăng hoa, công ty của nhà họ Lục càng làm ăn phát đạt hơn xưa.

Tôi nhìn bảng xếp hạng tỷ phú, phát hiện giá trị tài sản của nữ tỷ phú nghìn tỷ là tôi đã lại tăng thêm mấy bậc.

Còn về chuyện sau đó giữa Cố Diên và Cố Tích Tích, tôi cũng biết kha khá từ mấy dòng bình luận.

Cố Tích Tích tưởng rằng không còn tôi nữa, Cố Diên sẽ đến bên cô ta. Nhưng sự thật thì hoàn toàn ngược lại.

Cố Diên phát hiện ra Cố Tích Tích đã lén lút làm rất nhiều chuyện mờ ám sau lưng, anh ta giận đến nghiến răng.

Hình tượng cô cháu gái thuần khiết, lương thiện hoàn toàn sụp đổ.

Cố Diên tính đưa Cố Tích Tích ra nước ngoài, để vãn hồi tình cảm nhiều năm giữa tôi và anh ta.

Nhưng Cố Tích Tích không chịu, ngược lại còn lén hạ thuốc, rồi mang thai.

Có đứa con, Cố Tích Tích cho rằng Cố Diên nhất định sẽ cưới cô ta.

Cố Tích Tích giở trò trên mạng, bóc phốt Cố Diên thành tên bệnh hoạn ngủ với cháu gái mình, khiến cả tập đoàn nhà họ Cố lâm vào khủng hoảng.

Làn sóng tẩy chay bùng nổ, cuối cùng khiến tập đoàn Cố thị phá sản.

Cố Tích Tích chết lặng.

Cố Diên trở thành kẻ tay trắng,

Với một kẻ nghèo rớt mồng tơi như vậy, Cố Tích Tích còn yêu nỗi gì nữa?

Cô ta lập tức bỏ rơi đứa con, chạy theo một người đàn ông giàu có khác.

Một đêm khuya nọ, Cố Diên gửi tôi một tin nhắn:

【Thần Hi, anh sai rồi.】

Dòng bình luận nói anh ta khóc như chó chết.

Còn tôi? Tôi chẳng buồn bận tâm đến anh ta đã sai ở đâu.

Vì lúc đó, tôi vừa nhận được một email: một tập đoàn tài chính lớn mời tập đoàn Lục đầu tư vào thị trường nước H.

Là đại tiểu thư nhà họ Lục, đàn ông đối với tôi, chỉ là món đồ trang trí bên cạnh mà thôi.

(Toàn văn hoàn)

con cho truyenne và con dau xanh rau ma chuyen ai an cap