26

“A a a a—!!!”

Máu chảy lênh láng dưới chân Dư Phong.

Mồ hôi lạnh túa ra trên trán hắn, cả người quằn quại lăn lộn trên mặt đất.

Tôi đã từng giết cá trong siêu thị mười năm, trái tim cũng đã lạnh lẽo như con dao trong tay tôi vậy.

Cuối cùng cũng giải quyết được một mối họa.

“Tiểu Phong, nhớ đầu thai thành con gái ở kiếp sau nhé.”

“Con khốn, cô lừa tôi! Cô lừa tôi! Tôi phải giết cô…!!!”

Tôi bước tới cởi trói cho Dư Trầm.

“Vì sao? Vì sao tất cả các người đều đối xử với tôi như vậy?”

Dư Phong tuyệt vọng lẩm bẩm.

Tôi thở dài: “Nam phụ phản diện, đây chính là số phận của anh.

“Tác giả đã sớm viết sẵn con đường này cho anh.”

“Nhưng—”

“Điều đó không có nghĩa là anh không thể phản kháng.

“Mỗi một quyết định của anh đều có thể mở ra một con đường mới.”

“Vận mệnh tuy có sẵn, nhưng vẫn có cơ hội thay đổi. Nhưng lần nào anh cũng chọn con đường không thể quay đầu.”

Đôi mắt Dư Phong đỏ rực hận thù.

“Tôi không tin số phận! Tôi không tin! Tôi sẽ giết hết các người!”

Tôi nhét thứ vừa cắt vào miệng hắn.

“Suỵt, nhỏ tiếng thôi.”

Ngay sau đó, cảnh sát đến.

Tôi run rẩy nép vào tường.

“Hắn… hắn làm sao lại thành ra thế này?”

Dư Phong vì quá đau đớn mà đã bất tỉnh.

Tôi ôm người run lẩy bẩy: “Tôi không biết… Khi tôi tỉnh lại, hắn đã như thế rồi…”

Tiêu Uyển Uyển giơ tay: “Cháu có thể làm chứng!”

“Chú cảnh sát, cháu sợ quá! Hắn muốn bắt cháu làm những chuyện đáng sợ.

“Hắn bắt cháu chạm vào hắn, còn bắt cháu lấy dao đập vào mặt hắn nữa!”

Tôi nói ngắt quãng, thêm mắm thêm muối vào câu chuyện của mình.

Cảnh sát nhìn nhau, sau đó nhìn xung quanh đầy rẫy dụng cụ tra tấn, thầm mắng một tiếng: “Tên cầm thú.”

Họ còng Dư Phong lại, định đưa cả ba chúng tôi về để lấy lời khai.

Lúc này, dòng chữ trên đầu Dư Trầm lại xuất hiện.

【Còn 30 phút nữa! Mau chạy đến điểm thi, có khi vẫn kịp đấy!】

【Nhanh lên đi thi đại học! Không thi đại học, học sinh Trung Quốc không chịu nổi cảnh này đâu!】

【Đều tại tên thái giám chết tiệt này! Nếu nam nữ chính và nữ phụ lỡ kỳ thi đại học, tôi cầu cho hắn đời đời kiếp kiếp làm thái giám!】

Tôi nhìn đồng hồ, còn 28 phút nữa đến kỳ thi.

“Chú cảnh sát, có thể cho chúng cháu đi thi trước không? Đây là chuyện cả đời, rất quan trọng!”

Cảnh sát hiểu tình hình, lập tức lái xe đưa cả ba chúng tôi đến trường thi.

Họ còn nhiệt tình cổ vũ:

“Thi đại học cố lên nhé!”

27

Hai ngày thi trôi qua trong chớp mắt.

Tiếng chuông báo hết giờ vang lên.

Khi tôi đặt dấu chấm câu cuối cùng xuống, mọi thứ xung quanh bỗng thay đổi.

Linh hồn tôi trôi nổi trong không trung.

【Nhiệm vụ hoàn thành, ký chủ sẽ được đưa trở lại thế giới thực.】

Tiêu Uyển Uyển và Dư Trầm cùng bước ra khỏi cổng trường thi.

Trên khuôn mặt tuổi trẻ của họ là nụ cười tràn đầy sức sống, nhiệt huyết và tươi đẹp.

Họ ôm chặt nhau, thổ lộ tình yêu.

Tạm biệt nhé, những người bạn của tôi.

28

Hóa ra, trong nguyên tác, nam nữ chính chưa từng tham gia kỳ thi đại học.

Nữ chính và nam chính vô tình có con.

Do thành tử cung của nữ chính quá mỏng, các chỉ số phụ khoa đều quá thấp, nếu phá thai thì có thể không bao giờ mang thai lại được nữa.

Cuối cùng, cô ấy quyết định sinh con và từ bỏ kỳ thi đại học.

Trước kỳ thi, nam chính bị em trai phản diện bắt cóc.

Nữ chính vì cứu nam chính mà bị đâm một nhát.

Trên bàn phẫu thuật, cô ấy mất máu quá nhiều, cả mẹ lẫn con đều chết.

Nam chính bạc đầu chỉ sau một đêm.

Vì báo thù cho nữ chính và đứa con, hắn đã dùng dao tự tay mổ bụng em trai phản diện, để hắn chết vì mất máu.

Sau đó, nam chính vào tù.

Ngày nào hắn cũng cầu nguyện với thần linh, cầu xin có thể quay lại một lần nữa, dùng toàn bộ quãng đời còn lại để đổi lấy cơ hội được làm lại từ đầu.

Và rồi tôi – nhân viên bảo vệ tình yêu – đã xuất hiện hoành tráng.

Để bảo vệ tình yêu của họ, tôi đã can thiệp vào cốt truyện.

May mắn thay, lần này họ đã vượt qua kỳ thi đại học, một bước ngoặt quan trọng của toàn văn.

Cả hai cùng thi đỗ vào một trường đại học trọng điểm ở Bắc Kinh.

Bốn năm sau, họ kết hôn.

Sự nghiệp và tình yêu đều viên mãn.

Tiêu Uyển Uyển và Dư Trầm sống hạnh phúc đến cuối đời, thề rằng dù có luân hồi bao nhiêu kiếp, họ cũng sẽ không rời xa nhau.

(Toàn văn hoàn.)

con cho truyenne và con dau xanh rau ma chuyen ai an cap