CHƯƠNG 1: https://ngontinh2.blog/nguoi-chi-gai-duy-nhat/chuong-1-nguoi-chi-gai-duy-nhat/
Tôi vỗ vai cậu, rồi đứng dậy: “Ngủ sớm đi.”
Nói rồi tôi không nán lại thêm, quay người lên lầu, hoàn toàn không nhận ra trong mắt Cố Sâm thoáng hiện lên vẻ rối rắm.
Và câu thì thầm thật khẽ của cậu:
“Nhưng… em không muốn giành lấy thứ thuộc về chị…”
16
Cuối cùng, khủng hoảng của công ty thiết kế trang sức cũng đã được giải quyết ổn thỏa, tôi có được vài ngày rảnh rỗi.
Thế nhưng còn chưa kịp thư giãn thì ba tôi đã gọi tôi đến công ty.
Ông sắp xếp cho tôi rất nhiều công việc, ánh mắt đầy kỳ vọng: “Miểu Miểu, con sắp tốt nghiệp đại học rồi, sớm đến công ty giúp ba đi, coi như rèn luyện.”
Tôi cứ tưởng ông lại chuẩn bị đi nghỉ dưỡng với Lâm Tiểu Tiểu nên mới giao việc cho tôi làm thay, nửa tháng sau tôi mới nhận ra có điều bất thường.
Những công việc ông giao tuy vụn vặt, nhưng lại liên quan đến các vấn đề cốt lõi của công ty, các đầu mối tôi phải tiếp xúc đều là cấp quản lý cao nhất.
Tôi dần hiểu ra, có vẻ ba đang định bồi dưỡng tôi theo hướng người thừa kế.
Vì thế hôm đó, nhân lúc lên phòng ông báo cáo công việc, tôi hỏi thẳng chuyện này.
Ba tôi thở dài:
“Thành tích của Cố Sâm tệ quá, nếu theo kết quả thi thử lần một thì đến đại học bình thường cũng khó đậu.” Ông nói, “Một đứa như thế sao có thể kế thừa tập đoàn Cố thị?”
“Nhưng ba làm sao biết được điểm của Cố Sâm?”
Ánh mắt ông lóe lên, cuối cùng cũng nói thật: “Còn không phải là dì Tiểu Tiểu của con sao, ba bận quá, chuyện của Cố Sâm đều do Tiểu Tiểu lo.”
Ra là Lâm Tiểu Tiểu.
Tôi lập tức hiểu rõ mọi chuyện.
Tối hôm đó, tôi tìm Cố Sâm nói chuyện, hỏi thẳng cậu có phải Lâm Tiểu Tiểu đã nói gì không.
Cố Sâm cuối cùng cũng nói thật: “Dì nói, Cố thị vốn nên là của chị… Em không muốn giành lấy thứ thuộc về chị…”
Tôi nhíu mày: “Nếu chị không thích thì sao?”
“Gì cơ?”
“Chị không thích quản lý công ty, cũng không thích mấy bản báo cáo số liệu phức tạp, chị chỉ đơn giản thích tiền và làm những việc mình có hứng thú.”
Tôi nghiêng người tới gần, nhìn thẳng vào mắt cậu: “Cố Sâm, chị không có hứng thú với Cố thị. Nếu em không có khả năng tiếp quản, thì chị sẽ…”
Cố Sâm có vẻ căng thẳng: “Sẽ sao ạ?”
Tôi khẽ nhún vai: “Đi tìm một đứa em trai mới.”
17
Không biết có phải lời tôi nói đã có tác dụng hay không, mà cô giáo chủ nhiệm gọi điện cho tôi báo rằng Cố Sâm dạo này học hành rất nghiêm túc, mong phụ huynh tiếp tục động viên và theo sát.
Hôm sau là sinh nhật của bạn thân tôi, cô ấy bao trọn một quán bar để tổ chức tiệc mừng.
Buổi tiệc rất náo nhiệt, chẳng biết từ đâu cô ấy thuê về cả chục cậu sinh viên đẹp trai, vừa cao ráo vừa điển trai.
Tôi không thích nhảy nhót, chỉ ngồi ở sofa cạnh sàn nhảy, chống cằm nhìn đám trai gái đang quẩy nhiệt tình.
Bạn thân sợ tôi buồn, chọn một anh chàng đẹp trai nhất đến uống rượu với tôi.
Không biết từ lúc nào tôi đã uống khá nhiều, tôi chống cằm nhìn anh chàng đẹp trai ấy: “Em trai, em học trường nào vậy?”
Cậu ta cười nịnh nọt: “Chị thích em học trường nào thì em học trường đó.”
Tôi cười: “Vậy em có chị gái chưa?”
Cậu chớp đôi mắt to tròn xinh đẹp: “Vậy chị có muốn làm chị gái của em không?”
“Không muốn!”
Tôi còn chưa kịp lên tiếng thì một giọng nam bỗng chen ngang đầy lạnh lẽo.
Ngay sau đó là khuôn mặt hơi lạnh lùng của Cố Sâm xuất hiện.
Không biết từ lúc nào, cậu thiếu niên gầy gò năm nào đã trở thành một chàng trai cao lớn và chững chạc.
Cậu đứng chắn trước mặt tôi, tuyên bố quyền sở hữu: “Chị tôi đã có em trai rồi.”
Tôi mỉm cười nhìn vẻ mặt như gà chọi của cậu: “Sao em lại đến đây?”
Cố Sâm thở dài: “Ngoài trời đang mưa, em đến đón chị về.”
“Đang mưa à.” Tôi gật đầu: “Vậy thì đúng là phải đón rồi, đế giày chị là da cừu non, không thể dính nước.”
Sau đó, Cố Sâm cõng tôi lên xe, chỉ là trên đường cậu lại trầm mặc bất thường.
Xe chạy vào hầm đậu xe, Cố Sâm bỗng mở miệng: “Em đảm bảo sau này sẽ luôn đứng nhất, được không?”
Tôi hơi ngẩn ra: “Gì cơ?”
Cố Sâm mím môi, đôi mắt sâu thẳm lộ rõ vẻ ấm ức: “Chị… có thể đừng đi tìm em trai mới được không?”
Tôi bật cười: “Phải xem em thể hiện thế nào đã.”
Cố Sâm nghiêm túc thề thốt: “Em nhất định sẽ học thật tốt.”
18
Là nam chính, Cố Sâm đương nhiên giữ lời.
Điểm thi thử lần hai và ba của cậu đều rất tốt, kỳ thi đại học thì càng xuất sắc, đỗ thủ khoa toàn tỉnh, được nhận vào Học viện Quản lý Quang Hoa danh giá bậc nhất cả nước.
Cuối cùng, ba tôi cũng thấy được hy vọng, liền dồn hết sự chú ý vào Cố Sâm.
Còn tôi thì có thể toàn thân rút lui, tiếp tục theo đuổi sự nghiệp mình yêu thích.
Do nhiều năm tăng ca, đi công tác liên tục, sức khỏe ba tôi bắt đầu có vấn đề.
Ngay khi bước vào đại học, Cố Sâm đã dần tiếp xúc với nghiệp vụ của công ty.
Năm tốt nghiệp, cậu chính thức gia nhập tập đoàn Cố thị.