Chương 1: https://ngontinh2.blog/ngoc-hy-tham-cung/chuong-1-ngoc-hy-tham-cung/

Tần Dung hoa đã nuôi khẩu vị ta cao rồi, ăn cơm người khác nấu đều không bằng nàng.

Nuốt xuống rồi, ta ngây người nhìn Tống mỹ nhân:

“Nếu sau này Tống tỷ tỷ được sủng ái, có yêu Hoàng thượng như Tần tỷ tỷ không?”

“Tất nhiên là không. Tình yêu của đế vương, luôn ở trên mây.

Còn tình yêu của một người nữ nhân, mới thật sự khiến ngươi cảm nhận được.”

Tối đó nàng ôm ta ngủ, kể cho ta nghe nhiều chuyện hồi nhỏ của nàng và Tần Dung hoa.

“Nàng tên là Tần Mộc, ta tên là Tống Tri Âm. Chúng ta sống ở Hán Trung thuộc Ích Châu, là hàng xóm.

Cùng nhau đi học, cùng nhau xuống sông bắt cá tôm.

Nàng học kém, nhưng nấu ăn rất giỏi.

Nàng thường dùng món ta thích để ép ta chép bài cho nàng, nếu không thì không cho ta ăn sườn chua ngọt.

Sau này phụ thân ta làm quan, dẫn phụ thân nàng lên Trường An.

Phụ thân nàng được tiên đế trọng dụng, cũng được phong làm quan.”

“Người nàng thích đã cưới vợ ở Hán Trung, gia đình giấu không cho nàng biết.

Để tìm lối thoát cho nàng, họ đưa nàng vào cung tham gia tuyển tú.

Ta không yên lòng, bất chấp sự phản đối của cả nhà, chủ động xin nhập cung theo.

Ta không hiểu, nàng đã bị Hoàng thượng giam lỏng mà vẫn tin rằng ngài ấy sẽ cứu nàng.”

Ta nhìn Tống mỹ nhân:

“Cho nên, Tống tỷ tỷ rất quan tâm đến Tần tỷ tỷ đúng không? Giống như muội quan tâm Thẩm Nhàn tỷ tỷ vậy.”

Nàng nhéo má ta:

“Con nhóc tinh ranh, ngủ đi!”

Ta cười khẽ, ôm lấy eo nàng:

“Dạ, Tống tỷ tỷ.”

Ở tạm mấy ngày rồi trở lại Tiêu Phòng điện, ta học theo Tống Tri Âm, lấy ngải cứu xông thơm khắp cung cho từng người.

6

Đến Tết, là lúc ta vui vẻ nhất.

Ba người chúng ta tụ họp bên ngoài điện của Tần Dung hoa, ai nấy đều mang theo chút quà.

Khi trông thấy nàng, nàng đã gầy đi rất nhiều.

Phản xạ đầu tiên của ta là nhìn sang Tống Tri Âm, ánh mắt nàng dừng lại trên người Tần Mộc, tràn đầy xót xa.

Tần Mộc hít hít mũi, hai tay ôm lấy Thẩm Nhàn tỷ tỷ và Tống Tri Âm.

Ta thì thấp bé, chỉ đành vòng ra sau ôm lấy eo nàng.

Thẩm Nhàn tỷ dịu dàng an ủi:

“Giờ bốn tỷ muội chúng ta đã ở đây, sẽ không để muội phải chịu ấm ức nữa.”

Tần Mộc khẽ gật đầu.

Trong cung mở tiệc yến, mọi người quây quần, ai nấy đều cười nói vui vẻ.

Chỉ có Tần Mộc mất đi thần sắc ngày xưa, trông ngây dại, hẳn là vì bị giam quá lâu.

Ánh mắt nàng dõi mãi theo Tề Huyền, khóe mắt ngân ngấn nước.

Khi mọi người nâng chén mừng, Vệ Chiêu nghi lại lấy tay che mặt, thỉnh thoảng nôn khan, bảo rằng bản thân khó chịu vô cùng.

Tề Huyền lo lắng vô ngần, liền đưa nàng vào thiên điện nghỉ ngơi.

Mọi người kéo nhau vào thiên điện, thái y được triệu tới bắt mạch cho nàng, kết quả là tin vui, Vệ Chiêu nghi mang thai.

Tề Huyền cười rạng rỡ đến không khép được miệng, Vệ Chiêu nghi cũng mừng rỡ không kém.

Ta liếc nhìn Thẩm Nhàn tỷ tỷ, sắc mặt tỷ nhàn nhạt, dường như đã đoán trước sẽ có ngày này.

Ta lại nhìn sang Tần Mộc, nàng chỉ khẽ mỉm cười,

Nhưng Tống Tri Âm đứng cạnh lại lộ vẻ lo lắng.

Sau khi Vệ Chiêu nghi mang thai, nàng càng thêm kiêu ngạo.

Năm nay Tết, nước láng giềng tiến cống một mỹ nhân dị vực, Tề Huyền thu vào hậu cung, phong làm Bạch bát tử.

Nàng từng vào điện Hoàng hậu thỉnh an vài lần, ta từng gặp qua, ngũ quan như được thợ mộc tỉ mỉ khắc nên, đẹp mê hồn.

Nhưng lại ngốc nghếch, ăn nói thiếu suy nghĩ, chẳng có mưu mô gì.

Khi chơi trong Ngự hoa viên, thường gặp nàng, nàng sẽ khen ta xinh, còn véo má ta vì thích trẻ con.

Tề Huyền vô cùng sủng ái nàng, mà nàng cũng thích phô trương.

Biết Vệ Chiêu nghi là người được sủng ái nhất hậu cung, nàng thường khoe khoang những món đồ quý báu trước mặt Vệ Chiêu nghi.

Vệ Chiêu nghi, trước mặt bao người, giật lấy vòng ngọc trên tay nàng, còn ngạo nghễ nói:

“Hoàng thượng từ đầu đến cuối chỉ yêu ta!”

Bạch bát tử chẳng buồn để ý, rút roi từ sau lưng, quất thẳng lên người Vệ Chiêu nghi, tiếng roi rít vang không ngớt.

Ta trốn trong góc Ngự hoa viên, không dám hé miệng.

Vệ Chiêu nghi gọi các ma ma bên cạnh bắt Bạch bát tử, nhưng ai nấy đều bị nàng đánh lui, da tróc thịt bong.

Ta hít vào một hơi lạnh, trận này thật sự quá ghê gớm.

Vệ Chiêu nghi tức tối muốn đánh lại, nhưng Bạch bát tử không phải kẻ hiền lành, tiếp tục vung roi, khiến Vệ Chiêu nghi bị đánh thê thảm.

Cảnh tượng ấy thật khiến ta hả dạ!

Về cung ăn cơm do Tần Dung hoa nấu, ta ăn liền hai bát đầy.

Thẩm Nhàn tỷ vừa dỗ Tề Cẩm Thành ngủ xong, thấy ta cười tít mắt liền hỏi:

“A Hy gặp chuyện gì vui vậy?”

“Trong Ngự hoa viên hôm nay, muội thấy Vệ Chiêu nghi bị Bạch bát tử dùng roi quất đấy ạ!”

Ta còn chưa nhận ra mức độ nghiêm trọng, vẫn líu lo kể chuyện, còn dùng tay mô tả:

“Tận tám roi luôn đó! Thật đã đời!”

Thẩm Nhàn tỷ mặt sa sầm, đập bàn một cái:

“Muội nói gì? Sao không ai bẩm báo chuyện này?”

Không lâu sau, Giang công công đến báo:

“Hoàng hậu nương nương, Hoàng thượng mời người đến cung Vệ Chiêu nghi.”

Thẩm Nhàn tỷ lập tức đứng dậy rời đi, Tống mỹ nhân nhìn Tần Dung hoa một cái rồi cũng đi theo.

Thấy các tỷ đều đi, ta cũng định đi theo:

“Muội cũng muốn đi!”

“Không được!” Thẩm Nhàn tỷ nghiêm giọng, rồi quay sang Tần Mộc:

“Mộc nhi, muội ở lại trông A Hy.”

Ánh mắt sắc lạnh của tỷ khiến ta thấy tủi thân, ta ngước nhìn Tần Mộc:

“Tần tỷ tỷ, muội làm sai điều gì sao?”

con cho truyenne và con dau xanh rau ma chuyen ai an cap