Một tiếng sau, tới giờ ăn tối.
Nhìn đống “món ăn hắc ám” bày đầy bàn,
tôi không nhịn được ợ một cái.
May mà ăn BBQ từ sớm rồi, no rồi.
Cũng may chương trình vẫn chuẩn bị một bàn tiệc tử tế.
Tôi chưa đụng đũa, chỉ dán mắt vào chiếc bánh mousse chocolate ở góc bàn.
Liếc quanh không thấy chị quản lý, tôi lập tức cắt một miếng nhỏ.
Không ngọt gắt, không ngấy, đúng kiểu tôi thích.
Vừa ăn xong hai miếng, lại lén lút định lấy tiếp thì,
Một bàn tay sạch sẽ thò ra, đặt cả phần bánh còn lại trước mặt tôi.
Tôi ngẩng đầu,
Bắt gặp ánh mắt đen láy, lấp lánh ý cười của Cố Uyên đang nhìn tôi chăm chú.
MC lập tức lấp lửng:
“Xem ra bánh ngọt do ảnh đế Cố làm rất hợp khẩu vị Tiểu Dữu nhỉ~”
Tay tôi khựng lại.
Bánh này… là do Cố Uyên làm sao?
Không có độc chứ?
Tôi cau mày, trong đầu đang giằng co giữa “ăn ngon” và “mạng sống quan trọng” thì,
cư dân mạng đã bắt đầu đẩy thuyền rầm rầm.
“Biết ngay mà! Bánh Cố ca làm rõ là để cho Dữu bảo! Fan ai mà không biết chị ấy mê mousse chocolate chứ~”
“Ai hiểu được! Cố Uyên nhìn Dữu bảo như kiểu ông chồng chăm vợ ấy!!”
“Cảnh chị gái lén ăn bánh siêu đáng yêu! Quản lý đừng ngăn chị ăn nữa, tui mê nhìn lắm!”
Chờ mọi người ăn gần xong, MC bắt đầu vào phần tiếp theo.
“Chương trình đã tổng hợp một vài câu hỏi của cư dân mạng, sắp tới sẽ hỏi lần lượt từng người nhé~”
Fan: Gì vậy trời?! Cái nồi gì cũng quăng lên đầu tụi tui là sao?! Gánh không nổi đâu!
“Câu hỏi đầu tiên dành cho Tiểu Sơ.
Mọi người đều biết em từng là ca sĩ, giờ lấn sân sang diễn xuất, lại còn là lần đầu đóng phim. Em thấy có áp lực gì không?”
Giang Sơ không còn kiểu cách lông bông như thường, nét mặt nghiêm túc.
“Dù em ra mắt với tư cách ca sĩ, nhưng em luôn yêu thích diễn xuất.
Được hợp tác với nhiều tiền bối là vinh hạnh lớn, em học được rất nhiều và sẽ càng cố gắng hơn nữa.”
Dù ngoài mặt hay đùa giỡn, nhưng trong công việc, Giang Sơ luôn nghiêm túc.
Khán giả cũng rất kỳ vọng ở cậu ấy.
“Câu tiếp theo dành cho Tuyết Nhụy.”
“Đây là lần đầu chị hợp tác với ảnh đế Cố, trong phim, Thần nữ trải qua ba kiếp vẫn yêu Đế quân.
Vậy ngoài đời chị thích kiểu người thế nào?”
Bạch Tuyết Nhụy liếc nhìn Cố Uyên một cách kín đáo, khuôn mặt đỏ bừng.
Giọng nói e thẹn:
“Đế quân ngoài lạnh trong ấm, chỉ dịu dàng với Nguyệt Hề.
A Uyên chính là hình mẫu Đế quân trong lòng tôi…
Ngoài đời tôi cũng mong gặp được người như anh ấy.”
Một câu này, chẳng khác gì lời tỏ tình công khai.
Mọi người cùng lúc quay sang nhìn Cố Uyên.
Sau trận cầu lông buổi chiều, ai cũng mơ hồ, giờ lại càng hóng.
Nhưng Cố Uyên dường như chẳng nghe thấy, chỉ bình thản gọt lựu,
chậm rãi, tỉ mỉ.
Bạch Tuyết Nhụy mặt xám như tro.
Tôi không nhịn được khẽ cười khẩy,
Quyến rũ một tên mù thì cũng vô dụng thôi.
MC thấy không khí hơi gượng gạo, vội vã hoà giải:
“Chúng ta cùng chúc Nhụy sớm gặp được người đúng ý nhé~”
“Tiếp theo là câu hỏi dành cho Tiểu Dữu.”
17
Tôi tiếc nuối đặt cái bánh xuống.
“Ngay từ khi debut, diễn xuất của chị đã luôn bị nghi ngờ.
Chị có điều gì muốn nói không?”
Tôi đáp không hề chần chừ:
“Tôi không có gì để nói cả. Tôi yêu diễn xuất, và sẽ yêu cả đời.
Tôi không thể khiến tất cả khán giả hài lòng,
nhưng tôi dốc toàn tâm toàn lực cho từng vai diễn,
không thẹn với lòng, luôn cố gắng thể hiện tốt nhất.
Dù ngoài kia ồn ào thế nào, việc tôi cần làm là giữ vững bản thân.”
Một lời thẳng thắn khiến nhiều người ở hiện trường lặng người.
Dù sao, không phải ai cũng thuận lợi như Cố Uyên,
phần lớn đều phải lăn lộn vất vả mới có được thành công ngày hôm nay.
Bình luận:
“Dữu bảo giỏi quá! Từng bước đi của chị, tụi em đều là nhân chứng.”
“Cảm thấy Trì Dữu rất chân thành. Mấy lời mạng nói nghe thôi đừng tin.”
“Thực ra mấy người có thấy không, diễn xuất chị ấy đâu có tệ, còn khá tốt là đằng khác.”
MC:
“Mong rằng Tiểu Dữu sẽ tiếp tục mang đến nhiều tác phẩm hay hơn nữa~”
“Câu hỏi cuối cùng, là dành cho ảnh đế Cố.”
Cố Uyên ngước mắt, ánh nhìn điềm tĩnh, đặt bát lựu đã gọt gọn gàng trước mặt tôi.
“Ăn bánh nhiều rồi, ăn cái này giải ngấy.”
Anh thuận tay lấy khăn ướt lau tay.
“Xin hỏi ảnh đế Cố…”
MC cố ý dừng lại vài nhịp.
“Hiện trường hôm nay, có người anh thích không?”
Trường quay lập tức rơi vào im lặng tuyệt đối.
Tôi nhìn chằm chằm vào chén lựu trong tay,
và… thấy hơi hồi hộp.
“Có.”
Một chữ, dứt khoát vang lên như tiếng trống,
khuấy động toàn trường.
Bạch Tuyết Nhụy mặt đỏ bừng, mắt chớp liên tục vì căng thẳng.
MC tiếp tục hỏi:
“Nếu không làm diễn viên, anh sẽ chọn nghề gì?”
Cố Uyên khẽ cười:
“Câu hỏi thứ hai rồi đấy?”
MC: “Ảnh đế là nam chính, nên được hỏi ba câu đặc biệt nha~”
Mọi người cùng cười.
“Nếu không làm diễn viên, tôi muốn làm đầu bếp bánh ngọt.”
“Vậy điều gì khiến anh chọn bước vào giới giải trí?”
Cố Uyên dịu giọng:
“Có người từng nói với tôi:
Càng ở nơi tăm tối càng phải tỏa sáng.
Vì câu đó, tôi thi vào Học viện hí kịch,
chỉ mong được gặp lại cô ấy.”