CHƯƠNG 1 : https://ngontinh2.blog/muoi-nam-thay-doi/chuong-1-muoi-nam-thay-doi/
Chỉ theo phản xạ đưa tay quay đầu lại định đập tay ăn mừng với đồng đội.
Vừa xoay người,
Ánh mắt ngập tràn ý cười của Cố Uyên đập thẳng vào mắt tôi.
Cố Uyên có lẽ không ngờ tôi đột ngột quay đầu.
Ánh nhìn nóng rực kia chưa kịp thu lại.
Sự cưng chiều cuồn cuộn ấy khiến tôi giật mình rùng mình.
Bình luận bùng nổ:
“Á á á á! Chuyện gì vậy trời? Hai người này đang quay phim thần tượng hả?!”
“Tôi không nhìn nhầm đúng không? Ánh mắt Cố ca vừa rồi rõ ràng là… cưng chiều?? Gì mà hình tượng lạnh lùng?!”
“Cứu tôi với, hai người này đứng cạnh nhau sao lại hợp mắt đến vậy?”
“Con mắt nào thấy ảnh đế cưng chiều? Chỉ có Nhụy bảo mới là chân ái!”
“Người ở trên bị mù chắc rồi, đúng là cưng chiều còn gì nữa…”
“Tuyệt vời, hot search hôm nay: 【Chuyện về việc kẻ thù nhiều năm đột nhiên yêu tôi】”
Tôi ngơ ngác.
Khi đang định thu tay về cho đỡ ngại thì Cố Uyên đưa tay đập nhẹ vào tay tôi.
Chạm một cái, rồi buông ra ngay.
Cảm giác nóng hổi trong lòng bàn tay khiến tôi lập tức rụt tay về, quay lưng về chỗ ngồi.
Hoàn toàn không để ý, người đàn ông sau lưng vẫn đang chậm rãi vuốt ve ngón tay vừa chạm tôi.
Tôi cố gắng đè xuống sự khác lạ trong lòng.
Không hiểu vì sao, kể từ khi biết Cố Uyên là người yêu qua mạng, sự thù ghét trong tôi với anh ta cứ dần tiêu tán.
Đặc biệt là cái đôi tay có khớp xương đẹp như ngọc kia, cứ quanh quẩn trước mắt tôi.
Không biết hôm nay Cố Uyên bị sao, đẹp trai một cách… bất thường.
Lúc thì giơ tay vuốt lại tóc đã gọn sẵn, lúc lại đẩy gọng kính.
Tôi thực sự không hiểu nổi.
Một cái kính quèn mà phải đẩy tới đẩy lui cả trăm lần?
Tên này không phải đang cố ý dụ tôi đấy chứ?
Tôi nghi ngờ quan sát người đàn ông có dáng người nổi bật kia.
Đáng tiếc mặt anh ta tỉnh rụi, chẳng nhìn ra chút bất thường nào cả.
12
Hoạt động buổi chiều diễn ra trên bãi biển.
Thời tiết oi bức khiến tôi có chút bực bội.
MC mặc áo sơ mi hoa, khí thế bừng bừng hô to:
“Trò chơi buổi chiều sẽ chia theo cặp nam nữ. Đội thua phải chịu trách nhiệm chuẩn bị bữa tối cho tất cả mọi người! Còn việc chia cặp thì…”
“Anh Uyên, chúng ta thành một cặp nhé~!”
MC còn chưa nói hết câu, Bạch Tuyết Nhụy đã cười e thẹn, đầy mong chờ mà nhào đến cạnh Cố Uyên.
Cố Uyên sắc mặt không đổi, nhưng tôi cảm giác rõ ràng khí áp quanh anh tụt mạnh.
Không khí bỗng chốc yên ắng.
MC xấu hổ tiếp lời:
“Cách chia cặp là dựa trên bình chọn cặp đôi CP của cư dân mạng nhé~”
Nghe vậy, Bạch Tuyết Nhụy khóe môi nhếch lên đầy tự tin.
Bây giờ từ trẻ nhỏ đến cụ già đều ship Đế quân, Thần nữ.
Đi đến đầu đường cũng nghe trẻ con nghêu ngao hát nhạc phim.
Thế nhưng đến khi danh sách công bố,
Nụ cười trên môi cô ta lập tức cứng lại.
Tên Cố Uyên được ghép với tôi: Trì Dữu.
Tôi ngơ ngác.
Fan đợt này chơi gì lạ vậy?
Không thích couple ngọt ngào mà lại thích couple ngược tâm đau tim sao?
Fan: Tôi không phải! Tôi không có! Đừng nói bậy!
Bình luận trực tiếp cũng loạn hết cả lên:
“Chị em ơi, đây là show thực tế bình thường đúng không? Hay là show ghép cặp nam chính với nữ phụ ác độc thế hệ mới vậy?”
“Ai đang ship Cố Uyên, Trì Dữu vậy? CP có thể lạ nhưng đừng lệch chuẩn quá chứ? Họ là kẻ thù cơ mà!”
“Chắc chắn có gian lận, ai cũng vote Đế quân, Thần nữ mà, Trì Dữu chui từ đâu ra vậy? Trả Nhụy bảo lại cho tụi tui!”
“Không ai thấy Bạch Tuyết Nhụy mất lịch sự à? MC chưa nói xong mà chen ngang, Cố ảnh đế có liếc cô ta lấy một cái không? Mất cảm tình ghê.”
“Tiểu Nhụy chỉ là quá nóng lòng được ở cạnh bạn trai thôi mà.”
“Bạn trai? Người ta xác nhận rồi hả? Coi chừng nhận vơ rồi đi ké fame nha.”
“Người qua đường phát biểu một câu công bằng: Tôi thật sự mê nhan sắc Trì Dữu. Đứng cạnh Cố ảnh đế nhìn hợp gì đâu! So ra thì Bạch Tuyết Nhụy nhạt nhòa thấy rõ.”
“+1”
“+1”
……
“+9999”
Cố Uyên khẽ gật đầu rồi rảo bước đi về phía phòng thay đồ.
Bạch Tuyết Nhụy thấy vậy, tức tối giậm chân, trừng mắt nhìn tôi.
13
Khi tôi bước ra, những người khác cũng đã thay xong đồng phục màu riêng của mình.
Ngẩng đầu nhìn quanh, trong đám đông,
Cố Uyên nổi bật giữa màu trời.
Chiếc áo thể thao xanh nhạt khiến anh trông trẻ trung như thiếu niên.
Anh từ từ bước đến.
Tôi theo bản năng cúi đầu.
Bất ngờ, một bóng râm mát lạnh phủ lên đỉnh đầu tôi,
Đôi mắt nheo lại vì ánh nắng gắt lập tức được che phủ dịu dàng.
Chiếc mũ bóng chày của Cố Uyên nhẹ nhàng đặt lên đầu tôi.
Tôi ngẩng đầu chậm rãi.
Chạm ánh mắt,
Ngực tôi bỗng thắt lại.
Trong đôi mắt ôn nhu ánh lên ý cười ấy, phản chiếu rõ ràng dáng hình nhỏ bé của tôi.
Ngọn lửa ấm áp trong ánh nhìn kia bất ngờ đâm sâu vào tận tim.
Tôi vội quay đi, cúi thấp vành mũ, hàng mi hơi run rẩy.
MC cầm còi huýt vang:
“Mọi người chuẩn bị nhé! Trò chơi sắp bắt đầu rồi!”