Ta làm bộ mừng rỡ, từ đáy hòm trang điểm lấy ra một tấm bản đồ cũ kỹ, chỉ vào một điểm:

“Đây là mỏ đồng, do thương đội của tổ mẫu phát hiện…”

Chưa nói dứt lời, phụ thân đã giật lấy, như báu vật mà vội vã chạy về thư phòng.

Mẫu thân liếc ta một cái, cũng vội vã đuổi theo.

Chờ tiếng bước chân họ khuất hẳn, Bạch mụ mụ mới lặng lẽ vén rèm bước vào:

“Tiểu thư, thuyền đã chuẩn bị xong, nửa tháng trước thử thủy, mọi thứ đều ổn.”

Ta liếc về hướng thư phòng, khẽ nhếch môi cười.

Mỏ đồng kia đúng là có thật, chỉ là khi bá mẫu tiến cung, đã dâng bản đồ giống hệt lên ngự án của hoàng thượng.

Chỉ không biết… bệ hạ có chịu chia phần với phụ thân hay không đây?

20.

Dưới sự hộ tống của Bạch mụ mụ và Giang gia gia, ta rời khỏi kinh thành, đến Đăng Châu.

Gió biển mằn mặn mang theo hơi ẩm táp thẳng vào mặt, ta đứng trên bến cảng, nhìn con thuyền lớn đang khẽ lắc lư giữa sóng.

Nó như một cự thú đang ẩn mình, đầu thuyền điêu khắc Chu Tước, đôi mắt hằn lên sắc đỏ âm u dưới ánh chiều tà, như đã chờ đợi từ lâu.

Bạch mụ mụ cầm bức thư mới từ kinh thành gửi đến, vội vàng đọc cho ta nghe.

Tổ phụ đã bán đi Di nương họ Lưu, sau đó lại điên cuồng nạp thiếp, tất cả đều mang nét giống tổ mẫu.

Lúc say rượu, ông ôm lấy thiếp thất, xúc động gọi:

“Như Hà, Như Hà của ta, nàng về rồi sao? Ta biết mà, nàng sẽ không bao giờ bỏ ta đi!”

Tìm người giống tổ mẫu, rốt cuộc là tưởng niệm hay là sỉ nhục?

Chẳng qua là muốn xóa đi tội lỗi trong lòng, thậm chí còn pha trộn cả oán hận mơ hồ.

Thật khiến người ta buồn nôn!

Ta bảo Bạch mụ mụ đọc tiếp.

Đọc đến đoạn sau, bà lại bật cười.

“Quốc công gia tuổi tác đã cao, ngày trước còn có tiểu thư chăm nom ăn uống. Nay người đi rồi, ông ấy say rượu vô độ, cuối cùng trúng phong ngay trên giường thiếp thất!”

Quả báo đến còn nhanh hơn dự đoán.

Mà không chỉ có tổ phụ gặp chuyện.

Tại yến tiệc ngắm hoa do mẫu thân tổ chức, nhị ca lại cùng Xuân Đào di nương, thiếp mới của phụ thân, lăn lộn một chỗ, bị mọi người bắt gặp ngay tại chỗ.

Lúc bị lôi ra ngoài, áo yếm của Xuân Đào còn treo lủng lẳng trên đai lưng nhị ca.

“Xuân Đào vốn là người của ta!”

Nhị ca đấm phụ thân ngã lăn ra đất: “Nàng ta còn nhỏ hơn tứ muội hai tuổi! Lão cầm thú như ông làm sao xuống tay được?”

Phụ thân nổi giận, sai người mang gia pháp ra, đánh gãy chân nhị ca.

Cha giành thiếp của con, chuyện này nhanh chóng truyền khắp kinh thành, khiến phủ Quốc công trở thành trò cười thiên hạ.

Tấu chương của các ngự sử liên tục bay vào cung như tuyết rơi.

Đại ca cũng bị liên lụy, bị cách chức ngay ngày hôm sau.

Đại tẩu ném lại một tờ hòa ly thư, không ngoảnh đầu mà lên xe rời đi.

Đại ca cưỡi ngựa đuổi theo, lại không may ngã ngựa, đầu bị vó ngựa giẫm nát.

Mẫu thân không chịu nổi cú sốc, hai đứa con trai bà yêu thương một kẻ chết, một người tàn.

Bà hóa điên, lúc tỉnh lúc mê, chạy quanh sân như kẻ mất hồn.

Lúc thì la lên đại ca sắp kế thừa tước vị, lúc thì lại nói nhị ca đang làm quan nhất phẩm…

Nhân lúc phủ Quốc công hỗn loạn, Nguyệt di nương của bá phụ liền dẫn con bỏ trốn, chỉ để lại vài rương gỗ trầm không còn gì bên trong.

Bá phụ tức giận sai người đuổi theo, nhưng lại bị phụ thân ngăn lại.

“Chỉ cần khai thác được mỏ đồng, phủ Quốc công ta vẫn có thể đứng vững!”

Họ kéo người đến núi mỏ, nhưng phát hiện Cấm quân hoàng gia đã vây kín cả ngọn núi…

Trên triều đình, Hoàng thượng giận dữ quát mắng phụ thân và bá phụ, còn tuyên ý muốn tước bỏ tước vị Quốc công, đày cả hai đến Lĩnh Nam.

Hai người hoảng sợ cực độ, lúc này mới nhớ đến hôn ước giữa ta và Quận vương Bình Diên.

“Bình Diên Quận vương bị hoa khôi truyền bệnh, nay không thể hành sự…”

“Vậy chẳng phải càng tốt sao? Giờ gả Hạ Đông Mãn sang đó, càng thể hiện thành ý! Trưởng công chúa nể mặt con mình, tất sẽ cầu xin Hoàng thượng.”

Đáng tiếc thay… bọn họ sẽ không bao giờ tìm được ta nữa.

Gió lớn thổi căng cánh buồm, Bạch mụ mụ khoác áo hồ cừu lên người ta, Giang gia gia từ cột buồm vẫy tay về phía ta.

“Tiểu thư, gió thuận rồi!”

Ta khẽ vuốt chiếc vòng ngọc bích tổ mẫu để lại nơi cổ tay, giọng nói kiên định:

“Khởi hành!”

(Toàn văn hoàn)

con cho truyenne và con dau xanh rau ma chuyen ai an cap