Quá kinh khủng.
Càng về sau.
Việc gửi thư càng trở nên khó khăn, yêu cầu của hệ thống cũng khắt khe hơn.
Chỉ trong vòng một phút.
Lại thêm sáu người chết.
Bên cạnh Từ Chi Ngư, chắc chỉ còn đúng một người bạn học cuối cùng.
【Từ Chi Ngư, độ thiện cảm 60, xếp hạng 1】
【Lưu Tân Nguyệt, độ thiện cảm 30, xếp hạng 2】
【Phùng Nhạc Nhan, độ thiện cảm 10, xếp hạng 3】
【Giang Lê, Tề Tiểu Tiểu, độ thiện cảm 0, xếp hạng 4】
Hệ thống “chu đáo” báo cáo rõ ràng danh sách những người còn sống.
Tôi trằn trọc mãi.
Không tài nào ngủ được.
Chắc chắn vẫn còn một con đường sống.
Hệ thống sẽ không tạo ra một ván cờ tử tuyệt đối không lối thoát.
Rốt cuộc… tôi đã bỏ sót điều gì?
12.
Tề Tiểu Tiểu vốn đã nhút nhát, giờ càng run rẩy hơn.
“…Mình sợ lắm, nhỡ mai không bao giờ mở mắt ra được nữa thì sao…”
“Những người kia… cũng toàn chết bất thình lình như vậy mà…”
“Mình có 550 điểm, dùng 500 điểm để đổi gợi ý, giữ lại 50 điểm, chọn thân phận cung nữ nhị đẳng của Thượng Y Cục, gần chỗ Giang Lê ở Ngự Thiện Phòng, chắc an toàn hơn chút…”
Tề Tiểu Tiểu nín khóc, dứt khoát lựa chọn thân phận và đổi điểm.
Hệ thống lập tức hiển thị:
【Ước nguyện lớn nhất của Hoàng đế là tổ chức một lễ cưới dân gian với Thần phi. Gửi lễ phục cưới cho cả hai, có thể tăng 80 điểm thiện cảm】
Tề Tiểu Tiểu kinh hãi đến nấc lên:
“Cái… nấc… cái này là thật à? nấc…”
Quá kinh người.
Số điểm này còn cao hơn cả việc gửi thư.
Trong đầu tôi như có một luồng điện xẹt qua.
Linh cảm lóe sáng.
Con đường mỏng manh như tơ kia, cuối cùng tôi cũng nắm được rồi!
Tính đến hiện tại, nếu không tính gợi ý ban đầu khi vừa xuyên không, hệ thống trong hậu cung Đại Ân đã xuất hiện ba lần thông báo chính:
Lần thứ nhất: Chu Hạc An, thị vệ trực lãnh cung, gợi ý rằng Hoàng đế bị giam ở đó.
Lần thứ hai: Phùng Nhạc Nhan, cung nữ lãnh cung, gợi ý rằng gửi thư sẽ được cộng thiện cảm.
Lần thứ ba: Tề Tiểu Tiểu, cung nữ Thượng Y Cục, gợi ý rằng gửi lễ phục cưới sẽ tăng thiện cảm.
…
Mỗi lần gợi ý đều có liên quan mật thiết đến thân phận và chức trách thực tế của người nhận gợi ý.
Thị vệ trực lãnh cung.
Cung nữ chuyên đưa đồ trong lãnh cung.
Cung nữ Thượng Y Cục chuyên may đồ, làm trang phục.
Mỗi người đều làm đúng phần việc của mình.
Không vượt quyền.
Khi Phùng Nhạc Nhan là người đầu tiên đưa thư, hệ thống không gài bẫy, cô ấy suôn sẻ hoàn thành. Nhưng đến lượt người khác làm thay, thì tai họa bắt đầu ập đến.
Còn một chi tiết nhỏ nữa.
Tôn Minh Huệ là cung nữ trong lãnh cung, chỉ vì đưa nhầm trà mà khiến thiện cảm tụt âm rồi chết.
Vậy nếu đảo ngược lại, đưa trà đúng cách, hoàn thành tốt công việc của mình thì có thể tăng thiện cảm?
Tức là…
Tổng kết lại…
Mỗi lần hệ thống gợi ý cộng điểm, chỉ phù hợp với chính người nhận được gợi ý ấy.
Người khác cố gắng “chiếm phần” không thuộc thân phận của mình, có thể vẫn lấy được điểm, nhưng khó hơn, và nguy hiểm hơn rất nhiều.
Con người… không thể cưỡng ép đảm nhiệm phần việc không thuộc về mình.
Cho nên, nhóm của Từ Chi Ngư mới gần như bị diệt sạch.
Tôi nín thở.
Từng bước, từng bước xác nhận lại suy luận của mình.
Nếu như quy tắc hệ thống là: “Chỉ khi làm đúng công việc thuộc về thân phận mình, có liên quan đến Hoàng đế, thì mới có thể an toàn nhận được thiện cảm”…
Vậy thì, với tôi, là cung nữ nhị đẳng của Ngự Trà Thiện Phòng,
Nhiệm vụ chính là: đưa thuốc bổ mỗi ngày.
Không làm đổ.
Không giao muộn.
Giao đến nơi đúng giờ, đúng người.
Thì sẽ được tăng thiện cảm.
Cơ chế cơ bản để “chinh phục thành công”, thật ra đơn giản đến không ngờ.
Tim tôi đập thình thịch, hồi hộp như có trống trận gõ trong lồng ngực.
Tôi phải lập tức thử nghiệm điều này mới được!
Chiều hôm sau.
Tôi không kìm được, vội vã tìm cô Triệu, xin đi cùng để mang thuốc bổ.
Sau khi đã đưa thuốc cho tất cả các chủ tử ở mười hai cung.
Cô ấy thấy tôi vất vả, còn định để tôi cầm hộp rỗng về nghỉ trước.
Tôi vờ làm nũng, quấn lấy cô:
“Cô ơi, con khoẻ lắm, không mệt đâu.”
“Cho con theo với nhé.”
Cô Triệu bật cười, xoa đầu tôi:
“Được rồi.”
Hai hộp thuốc bổ, tôi tự tay ôm lấy, lần lượt đưa đến hai căn nhà tre, nơi ở của Hoàng đế và Thần phi.
Lúc Hoàng đế bắt đầu uống thuốc,
Tiếng muỗng va vào thành chén sành nghe giòn tan, như tiếng băng vỡ, với tôi mà nói, đó chính là âm thanh tuyệt vời nhất thế gian. Bởi vì, ngay khoảnh khắc ấy, hệ thống vang lên:
【Giang Lê hoàn thành việc đưa thuốc bổ. Độ thiện cảm của Hoàng đế +10. Hiện đang xếp hạng 4】
Tôi không kìm nổi hét to trong lòng:
“Thành công rồi!”
“Đây chính là con đường sống!”
“Yeahhh!”