VĂN ÁN
Sau khi bố tôi phá sản, ông đã bán tôi cho kẻ thù của mình.
Từ đó, tôi buông thả tất cả.
Bàn tay của Thiệu Từ Lễ lướt nhẹ lên cổ tôi.
“Toàn bộ con người em đều thuộc về tôi, hiểu chưa?”
Tôi đáp: “À, đúng, đúng rồi.”
Thiệu Từ Lễ khẽ nâng lên một lọn tóc trên trán tôi.
“Những thứ tôi để mắt tới, chỉ có thể thuộc về tôi.”
Tôi nhún vai: “Hy vọng anh cũng có thái độ đó với chính cuộc đời mình.”
Không ai biết rằng, đôi tay đang b,óp c,ổ tôi này, trong những năm tháng tuổi trẻ, từng dịu dàng vuốt ve gương mặt tôi.