8

Mười tháng sau khi Tần Triều vào tù, tôi nộp đơn xin thăm gặp.

Tần Triều gầy rộc như ông già.

“Haha, cô đến đây để xem trò hề của tôi à?”

Tôi cười tươi rói: “Không, tôi chỉ muốn để anh chết mà còn hiểu rõ mọi chuyện.”

Nói xong, tôi giơ điện thoại lên,

phát cho hắn xem đoạn livestream Lâm Lan Lan uốn éo nhảy nhót, lả lơi trêu ghẹo đàn ông trên mạng.

Toàn thân Tần Triều run lên:

“Con đĩ! Chết cũng không có chỗ chôn! Tao sẽ khiến nó sống không bằng chết!”

Chỉ vậy thôi đã không chịu nổi à? Còn nhiều thứ hay hơn tôi chưa cho anh xem đâu.

Có vẻ trong tù hắn ta ngoan ngoãn cải tạo tốt,

nên một năm sau được ra ngoài một ngày theo chế độ đặc xá.

Hôm Tần Triều được tạm tha,

tôi lái xe đến dưới lầu nhà Lâm Lan Lan.

Hai tiếng sau, gia đình Tần Triều đen mặt kéo đến trước cửa nhà cô ta.

Không lâu sau, tiếng ẩu đả dữ dội vang lên trong tòa nhà.

“Con đĩ thối tha! Tao một lòng một dạ với mày, mày lại dám lén lút ngủ với đàn ông khác?”

“Nếu không phải vì mày, giờ tao đã cưới Cố Nhan rồi, tao đã thăng chức rồi!”

“Hôm nay tao phải lột da mày! Cho thiên hạ biết mày là cái loại gì!”

Giọng mẹ Tần Triều to như cái loa phóng thanh, chưa đầy 5 phút đã khiến cả đám ông bà hàng xóm tụ lại dưới lầu.

“Mày trời sinh đã hèn hạ! Tao vì mày mà phải ngồi tù mười năm, còn bị tàn phế, vậy mà mày vẫn ngoại tình!”

Nghe đến từ “tàn phế”, mắt Tần Triều đỏ bừng,

hắn tóm lấy tóc Lâm Lan Lan:

“Năm đó là em trai mày bôi keo 502 vào bao cao su! Mày đã muốn hại chết tao ngay từ lúc đó rồi đúng không?”

Lâm Lan Lan mặt sưng như đầu heo, cố gắng giải thích:

“Không… không phải… em chưa từng nghĩ hại anh…”

Nhưng Tần Triều đã mất hết lý trí, như con sư tử phát điên, đá mạnh vào người cô ta.

“Aaa!” Lâm Lan Lan ôm bụng nằm gục, rên rỉ trong đau đớn.

Nhưng thế vẫn chưa là gì cả.

Ngay lúc đó, một nhóm đàn ông cao to xông qua đám đông.

“Ai là Lâm Lan Lan?”

Mọi người lập tức nhìn về phía cô gái nằm bẹp dưới đất.

Tên đầu trọc dẫn đầu nhìn cái là nhận ra ngay.

“Lâm Lan Lan! Mẹ kiếp mau trả tiền! Không thì ngày nào tụi tao cũng phát clip sex của mày khắp nơi!”

Lâm Lan Lan hoảng sợ ngẩng đầu:

“Không, đừng mà! Cho tôi thêm vài ngày! Tôi sẽ trả, tôi thề là sẽ trả!”

Tên đầu trọc ngồi xổm xuống, cười nhạt:

“Bạn trai ngu ngốc của mày đâu? Trước giờ toàn hắn trả nợ thay mày còn gì?”

Tần Triều mặt càng đen:

“Ý anh là sao?”

Một tên đàn em hét lên:

“Mày là thằng nào mà dám nói chuyện với đại ca tao kiểu đó?”

Tần Triều nghiến răng:

“Tôi… là bạn trai cô ta.”

“HA HA HA HA! Anh em ơi! Tôn trọng!” – Tên đầu trọc giơ ngón cái:

“Người anh em này ghê gớm đấy.

Con đàn bà này suốt ngày lăn lộn ở sòng bạc, thua là vay nặng lãi, không trả được thì đi bán thân, không biết đã ngủ với bao nhiêu thằng rồi.

Vài tháng trước thì vẫn còn có người trả nợ giúp… hóa ra là anh hả?”

9

Tên đầu trọc cười ngoác tận mang tai.

Tần Triều gần như phát điên.

“Tiền của tao… mày lấy đi trả nợ vay nặng lãi? Lâm Lan Lan! Tao giết mày!!!”

Tần Triều điên cuồng đấm đá Lâm Lan Lan.

“Đừng đánh nữa… xin anh… tôi xin anh mà…”

Tên đầu trọc giữ tay Tần Triều:

“Đừng đánh nữa! Nếu anh là bạn trai nó, thì trả nợ giùm nó đi.”

“Tôi không có tiền!”

“Không có tiền? Vậy mày còn lắm mồm cái gì? Anh em, đập nó!”

Bốn năm người lao lên, đánh Tần Triều đến mức phun máu, rụng mấy cái răng.

Xem xong màn kịch hay, tôi thảnh thơi lái xe về nhà.

Từ sau khi Lâm Lan Lan làm streamer,

tôi đã thuê paparazzi theo dõi cô ta,

sau đó gửi cho tôi vài GB tư liệu quý báu.

Lúc này tôi mới biết cô ta nghiện cờ bạc,

dùng tiền của Tần Triều để trả nợ nặng lãi.

Tôi đã cố tình báo cho đám chủ nợ vào đúng ngày Tần Triều ra tù đến tìm cô ta,

bảo rằng bạn trai cô ta về rồi, có người trả tiền.

Không chỉ vậy,

ngay khi Tần Triều bị đánh,

tôi còn gửi clip Lâm Lan Lan ngoại tình với đàn ông khác trong rừng cho hắn xem.

Hiểu rõ tính cách của Tần Triều, tôi biết

sau khi bị làm nhục đến mức đó, hắn sẽ không để yên.

Ngày hôm sau, tôi trực đêm ở bệnh viện như thường lệ.

Các y tá đang nghỉ ở quầy lễ tân vừa lướt điện thoại vừa bàn tán.

“Ê, đây không phải là Lâm Lan Lan sao? Ăn mặc lố lăng quá trời!”

Tôi biết cô ta làm streamer, nhưng chưa từng vào kênh của ả.

Nghe vậy, tôi ngồi xuống xem thử.

Lâm Lan Lan uốn éo trên màn hình,

chỗ cần lộ thì lộ gần hết, dù filter bật đến tối đa

vẫn thấy mặt cô ta sưng vù.

“Anh ơi~ em nhảy mệt rồi~ nhanh tặng quà cho em đi~”

“Quà đâu? Mau tặng em đi nào~”

Phần bình luận toàn những câu ghê tởm.

Tôi chú ý thấy một dòng bình luận:

“Lâm Lan Lan, tao sẽ giết mày!”

Y tá trẻ cau mày:

“Ghê quá! Không coi nữa!”

Tôi ngăn cô ấy lại:

“Xem thêm chút nữa đi.”

Cố gắng chịu đựng sự buồn nôn, chúng tôi lại xem vài phút.

Bỗng nhiên,

“RẦM!!!”

con cho truyenne và con dau xanh rau ma chuyen ai an cap