Trong phủ họ Dị nhà tôi mà cũng có tên thái giám tài hoa thế này, khiến lòng tôi vừa bực vừa… ngưỡng mộ.

Nếu không phải hắn đang chửi xéo tôi, có khi tôi đã phong hắn làm tổng quản rồi…

Nửa năm qua, Mạch Tùng không xuất hiện công khai nhiều, chỉ mỗi show này là đáng kể.

Cư dân mạng ngay lập tức nhận ra bài hát có mùi ẩn ý, fan Mạch Tùng thi nhau hò reo:

【Úi trời ơi, “con đ* với tên lăng nhăng”? Không phải ám chỉ ai đó và ai đó à?!】

【Anh chẳng nói gì, nhưng tôi hiểu quá mà!】

【Anh vẫn can đảm như mọi khi, nghe mà rợn tóc gáy luôn…】

【Quay show tận 15 ngày, anh Mạch chắc chắn nắm hết chuyện trong bụng!】

【Tôi cũng định nói từ lâu rồi, người ta đồn Chu Hứa có quan hệ với nhà họ Chu ngành y.

Nhưng người nhà Chu ai cũng có công ty con này nọ, con cháu 18 tuổi đã là cổ đông. Vậy mà kiểm tra thì Chu Hứa không có gì cả, vậy là bất thường!】

【Hiểu rồi, ý là anh ta là người ngoài rìa nhà Chu, nếu không phải con chính thất thì chắc là con ngoài giá thú.】

【Trời đất ơi, “vỏ rỗng” là ám chỉ Chu Hứa là con riêng đấy!!】

【Thật ra chân tướng quá rõ ràng. Gia tộc nào mà chẳng đẩy người nhà lên thành “niềm tự hào quốc gia” để tăng giá cổ phiếu?

Chỉ riêng Chu Hứa, xuất thân mơ hồ, không ai nhắc đến, không phải là có gì giấu giếm sao?】

【Thiệt đỉnh! Vài câu thôi mà phơi bày cả một câu chuyện!】

【Giới giải trí có người thật sự dám đánh vào mặt người khác trước mặt bàn dân thiên hạ!!!】

【Chỉ nhìn mặt Chu Hứa thôi cũng không tin nổi là anh ta “trong sáng”, toàn giả vờ tử tế trên show rồi lén “chơi” phụ nữ còn lăng xê tình yêu?!】

【Bảo sao chị họ Dễ nhà ta cứ vẽ mấy bức cơ bụng dầu bóng, hóa ra là để quyến rũ “công tử con nhà giàu”…】

【Xì xào xì xào, mơ mộng hào môn giờ tan vỡ rồi nhá~】

17

Dù fan Chu Hứa chiếm ưu thế tuyệt đối trong các diễn đàn, nhưng chiến tranh vẫn không ngừng leo thang.

Từ giới rap, giải trí, thể thao đến cả giới kinh doanh, tất cả rơi vào trạng thái hỗn loạn.

Hot search số một vẫn nằm im bất động.

Lời lẽ công kích ngày càng quá đà và cực đoan.

Ngày thứ ba, Tiêu Lạc đứng trước cửa sổ văn phòng, thở dài não nề:

“Nhớ cảm ơn Mạch Tùng giùm tôi, xưởng vẽ mình lâu lắm rồi mới náo nhiệt vậy đấy…”

Nhìn theo ánh mắt hắn, dưới lầu đã đông nghịt nhà báo và fan không rõ bạn hay thù.

Hàng loạt ống kính hướng về tấm kính một chiều, hy vọng chộp được chút gì đó.

“Chu Hứa chẳng phải nói sẽ giải quyết sao? Người đâu rồi?

Hay là chờ luôn anh ta đến… mừng khai tử xưởng vẽ đi.”

Ngay lúc đó, điện thoại của tôi rung lên không dứt.

Tôi lắc cổ tay, giơ màn hình cho Tiêu Lạc xem:

“Tào Tháo tới rồi kìa.”

Từ ống nghe vang ra giọng nói trong trẻo quen thuộc của Chu Hứa:

“Anh đang ở bãi đậu xe cửa sau, em xuống lặng lẽ chút, anh dẫn em đến một nơi.”

Tôi im lặng vài giây rồi hỏi:

“Xe gì vậy?”

“Bentley hai màu xanh-trắng, nhìn giống y hệt xe taxi công nghệ…”

Tuyệt vời. Trạng thái tinh thần: siêu phàm.

Hồi trước là chiếc xe cá hấp cay bên trong gắn dàn âm thanh bạc triệu,

Giờ thì biến Bentley giá hàng chục tỷ thành… xe taxi công nghệ.

Paparazzi thật sự không thể tìm ra được. Đúng là không ai điên bằng anh!

Chiếc xe dài thượt rẽ trái rẽ phải liên tục giữa dòng xe đông đúc, cuối cùng tiến vào một khu công nghiệp.

Các tòa nhà chủ yếu mang tông trắng, xen kẽ cây xanh được cắt tỉa gọn gàng, đơn giản, sáng sủa, hiện đại.

Tôi không biết chính xác đây là đâu, xe chỉ dừng lại ở mặt sau của một tòa nhà.

“Đến đây làm gì?”

Tôi bị Chu Hứa dắt vào trong, vừa đi vừa nhìn quanh với vẻ nghi ngờ.

“Đưa em thay đồ, lát nữa có chuyện hay để xem.”

???!

Anh cũng bắt đầu nói kiểu nửa kín nửa hở rồi à?

Muốn chen chân vào giới rapper à?

Đúng lúc ấy, một nhóm cô gái nhỏ vây quanh tôi, líu ríu nói sẽ giúp tôi trang điểm, tạo hình. Khiến tôi không thể hỏi tiếp được.

Đầm dạ hội, trang sức, phụ kiện, đủ cả.

Mọi thứ rực rỡ đến mức tôi cảm giác mình sắp bước lên thảm đỏ quốc tế oanh tạc luôn rồi.

Nhưng bản thân tôi lại có cảm giác… đây giống bữa “cơm cuối cùng trước khi chém đầu” hơn. Ăn xong là chết chắc.

Thôi tiêu rồi, tiêu thật rồi, chắc tôi bị “trai gối đầu giường” tính kế rồi!!!

Khụ khụ, cho tôi thử đeo viên kim cương hồng to như quả trứng chim này đã.

Còn cái vòng tay ngọc lục bảo này, tôi có thể đeo cả hai tay không?!

Hehehe… bữa cơm cuối cùng đúng là ngon thiệt!

18

Một tiếng sau, tôi được nhóm stylist vây quanh hộ tống ra khỏi phòng hóa trang.

Chu Hứa dường như đã đứng chờ ngoài cửa khá lâu, đang dựa vào tường nghịch đồng hồ một cách lười biếng.

Đây là lần đầu tiên tôi thấy anh mặc lễ phục, bộ vest đen tuyền ôm dáng hoàn hảo phối với trâm cài hình hoa hồng đỏ nổi bật, ton-sur-ton với chiếc vòng cổ nạm hồng ngọc tôi đang đeo trên cổ.

Mắt anh sáng rực lên, như khoe khoang công lao chuẩn bị, chỉ vào ngực áo mình:

“Anh biết ngay em sẽ thích bộ đỏ này mà.”

Ừm… thôi thì cho anh đắc ý một lần vậy~

Chu Hứa mặt đầy kiêu ngạo, nắm tay tôi kéo đi.

Anh bước chậm rãi như đi dạo, cố tình điều chỉnh bước chân để phù hợp với nhịp đi hơi chậm của tôi do mang giày cao gót.

“Giờ có thể nói cho em biết là đang dẫn đi đâu chưa?”

“Đừng nói là cầu hôn đấy nhé, em chưa có ý định đồng ý đâu.”

Tôi không yên tâm, bèn lót trước vài câu phòng ngừa.

Chu Hứa hừ nhẹ hai tiếng, “Anh đâu có thiếu ý tưởng đến mức đó.”

Càng đi tôi càng cảm thấy không đúng, bên ngoài nghe có vẻ đang tổ chức sự kiện gì đó trang trọng, không khí có chút căng thẳng.

Âm thanh từ MC cũng rõ ràng hơn từng chút một:

“Sau đây là nghi thức khánh thành trung tâm y tế Á Nhuệ, kính mời các vị khách quý lên sân khấu.”

“Kính mời ông Đổng Sơn, Cục trưởng Cục Y tế Hải thị và phu nhân, bà Kiều Mộng Miên.”

“Kính mời ông Chu Hạc Tùng, Chủ tịch Tập đoàn Long Á và phu nhân, bà Dung Giai Hứa.”

“Kính mời đại diện y tế Tập đoàn Long Á, anh Chu Hứa và người yêu, cô Dị Sơ.”

Nghe thấy tên mình, thái dương tôi giật lên một cái, tim như ngừng đập một nhịp, đầu óc mờ mịt, hoàn toàn không nghĩ nổi gì nữa.

Khoan khoan khoan, tôi á? Tôi là khách mời cắt băng khánh thành khu công nghiệp y tế?!

Khoảnh khắc đó, tôi thậm chí còn nghi ngờ tai mình nghe nhầm.

Cho đến khi tiếng vỗ tay vang lên bên ngoài hành lang, cổ tay tôi bị ai đó khẽ siết lấy.

Chu Hứa cười ranh mãnh, ánh mắt sáng bừng:

“Hoàn hồn lại đi, đang livestream đó, chú ý biểu cảm vào nhé.”

19

Tôi mơ màng đi theo Chu Hứa bước lên sân khấu, vật lộn sinh tồn trong cơn mưa đèn flash chói lóa như sóng vỗ.

Mẹ ơi, trận địa hoành tráng quá, tôi run cầm cập!

Lên sân khấu rồi, Chu Hứa đứng sát bên tôi, tay trái khẽ đặt vào phần eo lưng, nhẹ nhàng vuốt ve như muốn trấn an.

Nơi không ai thấy được, hàng triệu người đang xem livestream theo dõi buổi lễ vốn chỉ thuộc về giới chính trị và thương mại này:

【”Đại diện y tế” là gì vậy? Lẽ ra phải là cổ đông hay cấp cao gì đó mới được xuất hiện ở sự kiện cỡ này chứ?】

【Chưa hiểu à? Ý là, đây chính là con trai chính thống của nhà họ Chu!

Dù cậu ấy không muốn tiếp quản tập đoàn thì vẫn sẽ được bố trí một chức danh “ngồi chơi xơi nước”. Ai còn dám đồn là con riêng nữa thì cứ chuẩn bị hầu tòa đi!】

【Hahaha, công nhận, đường đường chính chính rồi nhé!】

【Sự thật được phơi bày nhanh gọn lẹ thế này thì hơn hẳn mấy ông nội giới giải trí suốt ngày đòi gửi thư luật sư.】

【Tên rapper nào đó vừa thất đức vừa thua thiệt nên mới dựng chuyện bôi nhọ người khác.】

【Nói to lên, nói to lên! Chửi thẳng Mạch Tùng đó, tên này đâu phải lần đầu chơi chiêu hút fame.】

【Có ai chú ý phần giới thiệu Dị Sơ là “người yêu” không? Huhuhu…】

【Theo định nghĩa trên mạng, “người yêu” là người đang yêu, có thể là người yêu hiện tại hoặc vợ/chồng tương lai.】

【Hiểu rồi, giờ là bạn gái, sau này là vợ. Chu Hứa, cậu xứng đáng theo đuổi được Dị Sơ đấy!】

【Còn “con đ* với tên ăn chơi” gì đó? Mạch Tùng đúng là kẻ giỏi bịa chuyện!】

【Fan của Mạch còn dám nói Dị Sơ mơ lấy chồng nhà giàu mà thất bại nữa không?!】

【Mở to mắt ra mà nhìn, bố mẹ người ta sắp đeo lắc vàng gia truyền cho cô ấy rồi đấy!】

【Giữa đám đông náo nhiệt, anh nắm tay cô, như một lời tỏ tình long trọng và lãng mạn, không để lại tiếc nuối, không che giấu hiểm họa, đưa mọi thứ ra ánh sáng, kể cả tình yêu của anh.】

【Bạn comment ở trên mau viết tiếp đi!!! Đừng dừng lại!】

Cắt xong dải băng đỏ,

Cơ mặt tôi đã cứng đờ, đang định quay đầu hoạt động tí cơ hàm thì đụng trúng ánh mắt dịu dàng kia:

“Vị này và vị này có phải là…”

MC đang đọc lời chúc mừng, tôi khẽ thì thầm với Chu Hứa,

Anh cúi đầu phối hợp, khẳng định suy đoán của tôi: “Ừ, là ba mẹ anh.”

Không phải chứ? Gặp phụ huynh rồi á?

Đến quá bất ngờ, kinh hoàng không kịp phòng bị luôn!!!

Thấy tôi ngơ ra, Chu Hứa ngược lại còn thêm đắc ý, khẽ bật cười, hàng mi run nhẹ:

“Cho nên, em chạy không thoát đâu.”

(Hoàn chính văn)

con cho truyenne và con dau xanh rau ma chuyen ai an cap